Chàng thư sinh vì chuyện này mà chịu sự đả kích tinh thần rất lớn
Chàng mang tâm bệnh, chịu đựng sự tổn thương sâu sắc trong lòng, không thiết sống. Cuối cùng mang bệnh nằm liệt giường. Gia đình đã tìm mọi cách nhưng không ai có thể giúp chàng, tính mạng chàng giờ đây như ngọn đèn trước gió.
Lúc này, có một vị hòa thương du phương ngang qua. Biết được sự tình nên quyết định khai sáng cho chàng
Vị hòa thượng đến bên giường, lấy một chiếc gương trên tay ra và yêu cầu chàng thư sinh nhìn vào nó. Chàng thư sinh nhìn thấy đại dương bao la, và một cô gái bị sát hại đang nằm trần truồng trên bãi biển.
Một người lướt qua, nhìn một cái, lắc đầu, rồi đi. Một người khác đi ngang qua, cởi bỏ chiếc áo trên người, phủ lên thi thể của cô gái rồi rời đi. Lại thêm một người đi ngang qua, người này đào hố, chôn xác cẩn thận.
Chiếc gương đột ngột chuyển sang cảnh vị tân lang đang vén khăn trùm đầu tân nương của mình
Chàng thư sinh không hiểu tại sao, hòa thượng liền giả thích: "Cậu có nhìn thấy xác cô gái trên bãi biển không? Đó là kiếp trước vị hôn thê của cậu. Cậu là người thứ hai đi ngang qua và cho cô ấy một tấm áo. Cô ấy đã yêu cậu trong kiếp này chỉ để trả ơn. Nhưng đến cuối cùng, cô ấy sẽ dành trọn đời trọn kiếp để bên người đã chôn cất cô ấy kiếp trước. Chính là trượng phu cô ấy hiện tại."
Chàng thư sinh liền hiểu ra, nhân duyên con người chính là luân hồi như thế. Chàng buông bỏ chấp niệm và dần dần khỏi bệnh.